《题义门胡氏华林书院》

贾宜 宋代
滕王阁畔斗星傍,此处幽人構草堂。
鹤散窗含松岛露,客来衣带橘洲香。
诏旌门第殊恩沛,教被乡闾益讼藏。
小圃花时三径雪,朝昏谁共对琴觞。

拼音

téng wáng gé pàn dòu xīng bàng, cǐ chù yōu rén gòu cǎo táng.滕王阁畔斗星傍,此处幽人構草堂。hè sàn chuāng hán sōng dǎo lù, kè lái yī dài jú zhōu xiāng.鹤散窗含松岛露,客来衣带橘洲香。zhào jīng mén dì shū ēn pèi, jiào bèi xiāng lǘ yì sòng cáng.诏旌门第殊恩沛,教被乡闾益讼藏。xiǎo pǔ huā shí sān jìng xuě, cháo hūn shuí gòng duì qín shāng.小圃花时三径雪,朝昏谁共对琴觞。

翻译

滕王阁旁,斗星之侧,幽静之地建草堂。
鹤散窗前,松岛露润,客人来访,橘洲之香飘散衣带。
皇家恩泽特显,门楣荣耀,教化乡邻,诉讼得以平息。
小园花开,三径白雪,朝暮之间,谁与共对琴酒欢畅。