《题邸间壁》

郑会 宋代
酴蘼香梦怯春寒,翠掩重门燕子闲。
敲断玉钗红烛冷,计程应说到常山。

拼音

tú mí xiāng mèng qiè chūn hán,酴蘼香梦怯春寒,cuì yǎn zhòng mén yàn zi xián.翠掩重门燕子闲。qiāo duàn yù chāi hóng zhú lěng,敲断玉钗红烛冷,jì chéng yīng shuō dào cháng shān.计程应说到常山。

翻译

春寒料峭,梦中还带着一丝怯意,翠绿的帘幕紧闭,门庭寂静,燕子悠闲地飞来飞去。红烛已冷,玉钗被敲得粉碎,心中算着行程,他应该已经走到常山了。