《颂古三十一首》

释安永 宋代
白日青天、开眼放尿。
黄面瞿昙,一场漏逗。

拼音

bái rì qīng tiān kāi yǎn fàng niào.白日青天、开眼放尿。huáng miàn qú tán,黄面瞿昙,yī chǎng lòu dòu.一场漏逗。

翻译

白天阳光明媚,睁开眼睛就撒尿。那个黄脸的和尚,一场漏洞漏个精光。