《答澈公》

韦丹 唐代
空山泉落松窗静,闲地草生春日迟。
白发渐多身未退,依依常在永禅师。

拼音

kōng shān quán luò sōng chuāng jìng, xián dì cǎo shēng chūn rì chí.空山泉落松窗静,闲地草生春日迟。bái fà jiàn duō shēn wèi tuì, yī yī cháng zài yǒng chán shī.白发渐多身未退,依依常在永禅师。

翻译

寂静的山谷中,泉水轻轻流淌,松木窗边一片宁静。悠闲的土地上,青草在春日里缓缓生长。白发渐渐增多,而我仍未退隐,心中依然依恋着永禅师,仿佛他常在身边。