《广陵古冢石刻》

佚名 唐代
日为箭兮月为弓,四时躬人兮无穷。
但得天将明月死,不觉人随流水空。
山川秀兮碧穹窿,崇夫人墓兮直其中。
猿啼鸟啸烟濛濛,千年万年松柏风。

拼音

rì wèi jiàn xī yuè wèi gōng, sì shí gōng rén xī wú qióng.日为箭兮月为弓,四时躬人兮无穷。dàn dé tiān jiàng míng yuè sǐ,但得天将明月死,bù jué rén suí liú shuǐ kōng.不觉人随流水空。shān chuān xiù xī bì qióng lóng, chóng fū rén mù xī zhí qí zhōng.山川秀兮碧穹窿,崇夫人墓兮直其中。yuán tí niǎo xiào yān méng méng, qiān nián wàn nián sōng bǎi fēng.猿啼鸟啸烟濛濛,千年万年松柏风。

翻译

太阳是箭,月亮是弓,四季更替,人生无尽。只要能将明月永远留住,就不会察觉人已随流水消逝。山川秀丽,天空辽阔,高高的坟墓就在那中间。猿猴啼叫,鸟儿鸣唱,烟雾朦胧,千年万年,松柏依旧在风中摇曳。