《寄人》

张侹 唐代
酷怜风月为多情,还到春时别恨生。
倚柱寻思倍惆怅,一场春梦不分明。

拼音

kù lián fēng yuè wèi duō qíng, hái dào chūn shí bié hèn shēng.酷怜风月为多情,还到春时别恨生。yǐ zhù xún sī bèi chóu chàng, yī chǎng chūn mèng bù fēn míng.倚柱寻思倍惆怅,一场春梦不分明。

翻译

我深深怜惜那风月,它们似乎总是多情,可每到春天,离别的愁绪便悄然滋生。我倚着柱子,思绪万千,心中倍感惆怅。那场春梦,仿佛就在眼前,却又模糊不清,难以捉摸。