《蛮家》

项斯 唐代
领得卖珠钱,还归铜柱边。
看儿调小象,打鼓试新船。
醉后眠神树,耕时语瘴烟。
不逢寒便老,相问莫知年。

拼音

lǐng dé mài zhū qián, hái guī tóng zhù biān.领得卖珠钱,还归铜柱边。kàn ér diào xiǎo xiàng, dǎ gǔ shì xīn chuán.看儿调小象,打鼓试新船。zuì hòu mián shén shù, gēng shí yǔ zhàng yān.醉后眠神树,耕时语瘴烟。bù féng hán biàn lǎo, xiāng wèn mò zhī nián.不逢寒便老,相问莫知年。

翻译

卖掉了珍珠,换了些钱,又回到了铜柱旁。看着孩子逗弄小象,敲着鼓试驾新船。酒醉后躺在神树下酣睡,耕作时与瘴气中的烟雾对话。若不是遇到寒冷,便不会感到衰老,彼此问候时,却不知岁月几何。