《颂古一百二十一首》

释宗杲 宋代
深浅聊将拄杖探,忽然平地起波澜。
倾湫倒岳惊天地,到海方知彻底乾。

拼音

shēn qiǎn liáo jiāng zhǔ zhàng tàn, hū rán píng dì qǐ bō lán.深浅聊将拄杖探,忽然平地起波澜。qīng jiǎo dào yuè jīng tiān dì, dào hǎi fāng zhī chè dǐ gān.倾湫倒岳惊天地,到海方知彻底乾。