《寄太平端和尚》

释重顯 宋代
千朵危峰杳霭间,石房长带瀑声寒。
鸟啼花发寻常事,松本青青雪里看。

拼音

qiān duǒ wēi fēng yǎo ǎi jiān, shí fáng zhǎng dài pù shēng hán.千朵危峰杳霭间,石房长带瀑声寒。niǎo tí huā fā xún cháng shì, sōng běn qīng qīng xuě lǐ kàn.鸟啼花发寻常事,松本青青雪里看。