《泊唐栖寺》

释行海 宋代
飒飒寒声折苇风,唐栖岸下泊孤篷。
白头不见颐山老,寂寞门前枫叶红。

拼音

sà sà hán shēng zhé wěi fēng, táng qī àn xià pō gū péng.飒飒寒声折苇风,唐栖岸下泊孤篷。bái tóu bú jiàn yí shān lǎo, jì mò mén qián fēng yè hóng.白头不见颐山老,寂寞门前枫叶红。