《清明》

释文珦 宋代
客路驱驰足自怜,壮怀消歇在花先。
暖床寂寞听风雨,孤负清明又一年。

拼音

kè lù qū chí zú zì lián, zhuàng huái xiāo xiē zài huā xiān.客路驱驰足自怜,壮怀消歇在花先。nuǎn chuáng jì mò tīng fēng yǔ, gū fù qīng míng yòu yī nián.暖床寂寞听风雨,孤负清明又一年。