《次平元衡菖蒲》

释宝昙 宋代
只许春水细有声,不容灯焰恼黄昏。
是为白石清泉伴,乞与蒲团便垛根。

拼音

zhǐ xǔ chūn shuǐ xì yǒu shēng, bù róng dēng yàn nǎo huáng hūn.只许春水细有声,不容灯焰恼黄昏。shì wèi bái shí qīng quán bàn, qǐ yǔ pú tuán biàn duǒ gēn.是为白石清泉伴,乞与蒲团便垛根。