《题王况故居》

刘言史 唐代
入巷萧条起悲绪,儿女犹居旧贫处。
尘满空床屋见天,独作驴鸣一声去。

拼音

rù xiàng xiāo tiáo qǐ bēi xù, ér nǚ yóu jū jiù pín chù.入巷萧条起悲绪,儿女犹居旧贫处。chén mǎn kōng chuáng wū jiàn tiān, dú zuò lǘ míng yī shēng qù.尘满空床屋见天,独作驴鸣一声去。

翻译

走进巷子,一片凄凉,心中涌起悲伤的情绪。孩子们依然住在那个破旧贫穷的地方。床上积满了灰尘,屋顶破漏,能看见天空。我独自一人,像驴子一样发出一声悲鸣,然后黯然离去。