《青楼赠别》

华岳 宋代
笛声吹彻玉楼寒,金鸭香消更漏残。
含泪欲挥羞不敢,倩他银灯向人弹。

拼音

dí shēng chuī chè yù lóu hán, jīn yā xiāng xiāo gēng lòu cán.笛声吹彻玉楼寒,金鸭香消更漏残。hán lèi yù huī xiū bù gǎn, qiàn tā yín dēng xiàng rén dàn.含泪欲挥羞不敢,倩他银灯向人弹。