《梵天寺二首》

释智圆 宋代
梵宇清虚远俗喧,登临时得爽吟魂。
卷簾高雪明稽岭,上阁秋涛出海门。
群木冷阴连古塔,疏钟寒韵彻江村。
城中泉石诗中景,闲对文公尽日论。

拼音

fàn yǔ qīng xū yuǎn sú xuān, dēng lín shí dé shuǎng yín hún.梵宇清虚远俗喧,登临时得爽吟魂。juǎn lián gāo xuě míng jī lǐng, shàng gé qiū tāo chū hǎi mén.卷簾高雪明稽岭,上阁秋涛出海门。qún mù lěng yīn lián gǔ tǎ, shū zhōng hán yùn chè jiāng cūn.群木冷阴连古塔,疏钟寒韵彻江村。chéng zhōng quán shí shī zhōng jǐng, xián duì wén gōng jǐn rì lùn.城中泉石诗中景,闲对文公尽日论。