《春晓闻禽》

蒲寿宬 宋代
唤回春梦几声禽,涧草岩花动此心。
搔首偶然自失笑,不知何处是山林。

拼音

huàn huí chūn mèng jǐ shēng qín, jiàn cǎo yán huā dòng cǐ xīn.唤回春梦几声禽,涧草岩花动此心。sāo shǒu ǒu rán zì shī xiào, bù zhī hé chǔ shì shān lín.搔首偶然自失笑,不知何处是山林。