《夜二首》

苏泂 宋代
明月耿清夜,乱蛩啼草根。
幽人浑未寝,独自倚柴门。

拼音

míng yuè gěng qīng yè, luàn qióng tí cǎo gēn.明月耿清夜,乱蛩啼草根。yōu rén hún wèi qǐn, dú zì yǐ zhài mén.幽人浑未寝,独自倚柴门。