《继荣上人求无庵颂》

程公许 宋代
自性无来一法无,便於何处著工夫。
横担拄杖长安去,才出门时尽坦途。

拼音

zì xìng wú lái yī fǎ wú, biàn yú hé chǔ zhe gōng fū.自性无来一法无,便於何处著工夫。héng dān zhǔ zhàng cháng ān qù, cái chū mén shí jǐn tǎn tú.横担拄杖长安去,才出门时尽坦途。