《寿星寺闻子规二首》

周文璞 宋代
莫向空山恼病僧,暮云台殿异乡人。
多时不识巴江路,守着浓花哭过春。

拼音

mò xiàng kōng shān nǎo bìng sēng, mù yún tái diàn yì xiāng rén.莫向空山恼病僧,暮云台殿异乡人。duō shí bù shí bā jiāng lù, shǒu zhe nóng huā kū guò chūn.多时不识巴江路,守着浓花哭过春。