《垂柳》

邵雍 宋代
门前垂柳正依依,更被东风来往吹。
忘了自家今已老,却疑身是少年时。

拼音

mén qián chuí liǔ zhèng yī yī, gèng bèi dōng fēng lái wǎng chuī.门前垂柳正依依,更被东风来往吹。wàng le zì jiā jīn yǐ lǎo, què yí shēn shì shào nián shí.忘了自家今已老,却疑身是少年时。