《武夷有感十一首》

白玉蟾 宋代
两脚初收起暮烟,芒鞋竹杖翠云边。
东风解发阳春意,放出落花啼鸟天。

拼音

liǎng jiǎo chū shōu qǐ mù yān, máng xié zhú zhàng cuì yún biān.两脚初收起暮烟,芒鞋竹杖翠云边。dōng fēng jiě fā yáng chūn yì, fàng chū là huā tí niǎo tiān.东风解发阳春意,放出落花啼鸟天。