《春词七首》

白玉蟾 宋代
春色将穷诗未穷,开樽姑为慰东风。
偶然行到青苔上,尚有残英一片红。

拼音

chūn sè jiāng qióng shī wèi qióng, kāi zūn gū wèi wèi dōng fēng.春色将穷诗未穷,开樽姑为慰东风。ǒu rán xíng dào qīng tái shàng, shàng yǒu cán yīng yī piàn hóng.偶然行到青苔上,尚有残英一片红。