《奉和武相公春晓闻莺》

许孟容 唐代
碧树当窗啼晓莺,间关入梦听难成。
千回万啭尽愁思,疑是血魂哀困声。

拼音

bì shù dāng chuāng tí xiǎo yīng, jiān guān rù mèng tīng nán chéng.碧树当窗啼晓莺,间关入梦听难成。qiān huí wàn zhuàn jǐn chóu sī, yí shì xuè hún āi kùn shēng.千回万啭尽愁思,疑是血魂哀困声。

翻译

碧绿的树上,早起的黄莺在窗前啼叫,声音忽远忽近,仿佛进入了梦中,想听清楚却总是难以听真。它千百次地婉转啼鸣,满是愁绪和思念,仿佛是那含冤受苦的灵魂,在低声哭泣,哀怨难平。