《闵黎吟三首(有引)》

万表 明代
凿而饮,耕而食,抚黎何事来相逼?
瘠牛可耕岂不惜,姜水那堪吞满臆。
遥明灯火忽惊疑,一望旌旗我心恻。
群黎草木岂有知,贪吏朘削无休息。
攻掠犯顺谁所为,抚黎毒黎还毒国。
南征稍喜平崖公,歼扫惟悲不为德。

拼音

záo ér yǐn, gēng ér shí, fǔ lí hé shì lái xiāng bī? jí niú kě gēng qǐ bù xī, jiāng凿而饮,耕而食,抚黎何事来相逼?瘠牛可耕岂不惜,姜shuǐ nà kān tūn mǎn yì.水那堪吞满臆。yáo míng dēng huǒ hū jīng yí, yī wàng jīng qí wǒ xīn cè.遥明灯火忽惊疑,一望旌旗我心恻。qún lí cǎo mù qǐ yǒu zhī, tān lì juān xuē wú xiū xī.群黎草木岂有知,贪吏朘削无休息。gōng lüè fàn shùn shuí suǒ wéi, fǔ lí dú lí hái dú guó.攻掠犯顺谁所为,抚黎毒黎还毒国。nán zhēng shāo xǐ píng yá gōng, jiān sǎo wéi bēi bù wéi dé.南征稍喜平崖公,歼扫惟悲不为德。